0969.16.6686

Dám Mơ, Dám Làm và Dám Thành Công

phiên dịch cho đoàn khách nhật đến thăm và làm việc tại quốc hội việt nam

Dám Mơ, Dám Làm và Dám Thành Công

Tôi sinh ra trong một gia đình có 6 chị em, quê tôi cách Hà Nội tầm 50km. Gia đình đông con nên bố mẹ tôi phải vất và lam lũ kiếm tiền nuôi 6 chị em tôi ăn học. Tôi là con thứ 4 trong nhà, trên tôi là 2 chị gái, 1 anh trai, dưới tôi là 2 em gái. Ngay cả khi còn nhỏ, tôi thường thấy bố mẹ tôi nói chuyện với chúng tôi rằng: “Bố mẹ vất vả mấy cũng được, chỉ mong các con chịu khó học rồi thi lên Đại học để tương lai thoát cảnh ruộng đồng vất vả…” 

Học ở cấp 3, lớp tôi có 69 bạn thì tôi xếp thứ nhất thứ nhì từ DƯỚI lên, chẳng tự hào gì khi nói ra điều này nhưng tuy tôi không học giỏi như bố mẹ tôi kỳ vọng nhưng được cái tính lạc quan và chăm chỉ nên tôi vẫn theo đuổi con đường thi cử. Năm đầu không đỗ đại học, tôi lên Hà Nội ôn thi và đỗ vào khoa tiếng Anh Đại học Ngoại Ngữ Hà Nội, học hết năm 1 tôi đọc được những mẩu báo bằng tiếng Anh nhưng chẳng nói được câu nào cả. Vẫn chưa thấy niềm vui và tình cờ có một người bạn của chị gái cả, anh ấy tốt nghiệp khoa tiếng Nhật ĐH ngoại ngữ Hà nội, anh ấy đang làm thủ tục đi học cao học bên Nhật. Tôi tò mò nên hỏi về việc đi du học thì được anh ấy chia sẻ một chút thông tin về du học Nhật Bản. Lúc đó, công nghệ thông tin chưa phát triển, ngoài thông tin nghe từ anh ấy tôi chỉ biết tới Nhật Bản thông qua 2 bộ phim ” Osin” và ” Chiaki Cố lên”, Ấn tượng về sự chăm chỉ, kiên trì, nỗ lực của 2 nhân vật chính trong phim. Tôi cũng có ước mơ được làm việc trong một công ty của Nhật, nên cũng khá hào hứng với việc đi du học Nhật. Nhưng vào thời điểm năm 2004 thì xung quanh tôi cả làng cả xã chưa có ai đi Nhật, các anh chị cũng chỉ học ở Hà Nội. Vậy nên tôi cũng suy nghĩ rất nhiều rồi hỏi ý kiến bố mẹ và các anh chị, mẹ tôi và các anh chị đồng ý và ủng hộ tôi, duy nhất chỉ có bố tôi không đồng ý vì lo lắng cho tôi, một thân một mình con gái mới 20 tuổi đi xa lại chưa rõ tiếng liệu sẽ ra sao? Tôi hiểu bố tôi thương tôi, lo lắng cho tôi nhưng lúc đó đúng vào thời điểm nhiều dũng khí nhất nên tôi đã cố gắng thuyết phục bố, tôi vẫn nhớ như in những gì tôi nói: ” Con sẽ cố gắng học,… sau khi sang con sẽ đi làm và sẽ tự đóng học rồi tiết kiệm trong 2 năm con sẽ gửi trả bố số tiền hơn 200tr bố lo cho con đi… Vẫn chưa nhận được sự đồng ý của bố, và tôi đã khóc rất nhiều… Vì yêu con nên bố tôi đã không kìm được lòng khi nhìn thấy mắt tôi sưng to như 2 quả ổi… 1 tuần kiên trì Hứa, kiên trì thuyết phục cuối cùng tôi cũng được bố đồng ý.

Ảnh chụp năm 2001. Tác giả ngồi bên phải 

Tôi bay ký tháng 10 năm 2004, quá cảnh qua Hàn Quốc và ngày 10/10/2004, ngày trọng đại của đất nước và cũng là ngày trọng đại của cuộc đời tôi.

Lần đầu tiên biết đến Nhật Bản khi tôi hạ cánh xuống sân bay Sendai, thành phố thuộc vùng Đông Bắc Nhật Bản.

Chẳng nhớ vì lý do gì mà lúc đó chúng tôi chưa được sắp xếp nhà ở, nên 6 chị em phải ở cùng 1 phòng nho nhỏ của khu ktx người nước ngoài. Không có phương tiện liên lạc về cho gia đình nên mấy chị em chỉ biết nhờ vào các anh chị người Việt ở xung quanh lúc đó. Tiếp tục là việc làm thế nào tìm nhà bây giờ? Tiếng thì không biết nên cái gì 6 chị em cũng phải nhờ các anh chị sang trước. Sau 1 tuần, cuối cùng cũng tìm được phòng cho 2 người ở. Tôi cùng ở với một chị hơn tôi 1 tuổi. Chúng tôi hàng ngày đi học cùng nhau, vui buồn có nhau nhưng 2 tháng sau tất cả các bạn sang cùng tôi lại chuyển đi vùng khác cùng anh em gia đình họ. Một mình là người Việt Nam ở lại học, tôi bắt đầu sợ, khóc và may mắn của tôi lúc đó là tôi được những anh chị đang học Cao Học tại trường đại học Tohoku giúp đỡ. Các anh chị tập hợp họp tại phòng chị Kiều Minh( Hiện tại chị đang làm cán bộ tại trường ĐH Ngoại Thương), Trong đó có anh Việt, anh Tư ( hiện giờ các anh đang làm cán bộ tại Đại Học Thuỷ Lợi Hà Nội), Chị Thư hiện đang công tác tại Tổ chức JICA Việt Nam và còn có rất nhiều các anh chị khác nữa nhưng tôi không thể nhớ hết được.

Được các anh chị động viên, giúp đỡ và Tôi được vào cùng ở với chị Thư

Chị dạy tôi 3 điều đầu tiên : 

1. Nếu muốn kiếm tiền sớm thì em thi vào chuyên môn vì chuyên môn chỉ học 2 năm.

2. Nếu không vội thì em thi vào Đại Học học 4 năm sẽ tốt hơn cho tương lai và vào bất kỳ đại học nào cũng sẽ có rất nhiều học bổng doanh nghiệp.

3. Nếu học đại học thì nhất định sẽ phải biết cách xin học bổng và chị cũng chia sẻ cho tôi cách để có thể tham gia học bổng.

Ảnh chụp năm 2006. Tác giả( thứ 3 từ phải sang) về thăm gia đình sau 2 năm du học tại Nhật Bản

Tôi cất kỹ 3 điều trên trong tâm trí và bắt đầu sang tháng thứ 4 tôi ở Nhật, tôi bắt đầu đi làm thêm. Sáng đi làm , chiều đi học. Đạp xe đến chỗ làm mất 30p, tôi làm ở nhà máy đóng gói rau củ quả, Lần đầu tiên tôi phải đứng 5 tiếng mà chỉ được nghỉ giải lao 15p. Làm từ 7h đến 12h trưa sau đó tôi lại đạp xe đạp mất 30p mới về tới trường học. Về đến trường thì tôi chỉ còn 15p để ăn trưa rồi vào học. Ngày nào cũng vậy, và tháng đầu tiên đi làm rồi được nhận lương. Không thể quên được cảm giác nhận tháng lương đầu tiên nó sướng thế nào đâu các bạn ạ, tôi nhớ như in con số lúc đó, 106,820¥ tính theo tỷ giá yên năm 2004 tôi nhớ không nhầm là 100¥=14,000₫. Tôi ngồi nhân sang tiền Việt mà thực sự tôi không thể miêu tả cảm giác của mình lúc đó. Trong đầu lúc đó so sánh lương của mình với lương của chị gái mình làm kế toán cho 1 công ty ở Hà Nội là gấp 10 lần. Tôi thấy giá trị sức lao động của mình tại Nhật thật lớn và luôn luôn cố gắng. Đi làm cũng không nghỉ và đi học thì tôi càng không nghỉ.

Đến trường, dù có một mình là người Việt Nam nhưng tôi không lẻ loi vì tôi luôn cố gắng học và tôi đã không nghỉ 1 buổi học nào. Các thầy cô và bạn bè quốc tế rất thân thiện và giúp đỡ tôi. Tôi bắt đầu thấy vui và khả năng giao tiếp tiếng Nhật của tôi tiến bộ dần lên nhờ vào việc làm thêm ở quán ăn buổi tối.

Thấm thoắt gần 2 năm trôi qua, và Tôi đã chọn điều 2 trong những điều chị Thư dặn tôi đó là Thi đại học. Tháng 3/2007 Tôi đã thi đỗ vào Khoa Văn hoá du lịch trường ĐH Nữ Sinh Ohkagakkuen, một trường dân lập nho nhỏ không có tiếng tăm gì nhưng vì học phí rẻ như trường quốc lập nên tôi đã chọn để vào. Tôi không gặp khó khăn gì về tài chính vì tôi luôn chăm chỉ làm việc. Tôi tự đóng học phí và Khi bước chân vào đại học ở Nhật tôi cũng thấy nó là một bước tiến của bản thân.Tôi bắt đầu nhớ lại những gì chị Thư dặn tôi, đó là Cách làm thế nào để có thể xin được học bổng?

Sinh viên năm nhất

                                                         Học Bổng KaMiYaMa

Tôi làm theo những gì chị hướng dẫn là : Theo dõi bảng thông tin của trường và tìm mục Tuyển sinh viên học bổng của các tổ chức, doanh nghiệp! Mắt tôi sáng lên, tim đập thình thịch khi nhìn thấy tờ giấy dán trên bảng thông báo có dòng chữ : 奨学生募集= Tuyển sinh viên học bổng. Ngay lập tức tôi chụp ảnh lại và đi lên văn phòng nhà trường hỏi. Tôi được đưa hồ sơ khai lý lịch và nộp xin Học Bổng KaMiYaMa. Vì là học bổng hỗ trợ sinh viên năm đầu nên số tiền học bổng tôi nhận được hàng tháng là 30,000¥=6,000,000₫. Học bổng này chỉ xét điểm chuyên cần và xét qua sơ yếu lý lịch chứ không phải thi và phỏng vấn. Khá dễ dàng và sau 1 tháng nộp hồ sơ tôi nhận được thông báo lên lĩnh học bổng. Nói thật lòng là tôi không nghĩ lấy học bổng lại dễ như vậy.

Sinh viên năm 2

                                                                  Học Bổng INOAC

Tôi tiếp tục đọc bảng thông báo của trường, với một chút kinh nghiệm nên tôi đã nhanh mắt nhìn thấy dòng chữ in sâu trong đầu: ” Tuyển sinh học bổng” . Tim bắt đầu đập nhanh khi đọc đến dòng trị giá học bổng 50,000¥=10,000,000₫ / tháng kéo dài trong 2 năm. Tôi thực sự tiếp tục hy vọng rất nhiều và ngay lập tức xin nộp hồ sơ Học Bổng INOAC

Trong phần sơ tuyển hồ sơ tôi thấy có 2 phần quan trọng nhất đó là phần Viết về Mục đích, kế hoạch của bản thân và Điểm chuyên cần đạt 98% trở lên. Vượt qua vòng hồ sơ tôi được gọi đi phỏng vấn và làm bài thi 1 tiếng. 

Khi làm bài thi tôi thấy nội dung hầu như hỏi về Văn hoá, văn hoá công sở, và về kiến thức xã hội và viết 1 đoạn văn khoảng 10-15 dòng nói về cảm nhận của mình về cuộc sống du học sinh tại Nhật. 

Phần thi viết này tôi thấy thiếu tự tin vì thực sự đã không hiểu hết nội dung bài thi. 

Phần tiếp theo là phần phỏng vấn: Họ đã rất thân thiện và vui vẻ. Vẫn là câu hỏi về mục tiêu và kế hoạch trong những năm tiếp theo và sau khi tốt nghiệp. Phần này tôi đã viết trong hồ sơ, nên nhớ lại và nói rất tự tin.

Sau 10 phút phỏng vấn xong ra về, dù làm không tốt bài thi viết nhưng vì tôi đã rất tự tin trả lời phỏng vấn nên tôi đã rất vui. 

Không nghĩ gì nữa và chờ đợi kết quả… sau 3 tuần tôi tiếp tục nhận được kết quả Đỗ học bổng 50,000¥/ tháng trong vòng 2 năm. Tôi có cảm giác như mình vừa được nạp thêm năng lượng. Tôi tự tin hơn và tiếp tục phấn đấu!

Trong 4 năm Đại Học tôi đã nhận được 3 năm học bổng của 2 chương trình học bổng khác nhau. Trị giá 2 học bổng là gần 300 triệu đồng. 

Đã hơn 10 năm kể từ ngày được nhận học bổng, Tôi chưa bao giờ quên thời sinh viên DHS của mình. Ngay lúc này đây tôi vẫn có thể khẳng định rằng Lấy học bổng doanh nghiệp Nhật không hề khó. Chỉ cần bạn không nghỉ học và biết lập kế hoạch và mục tiêu phấn đấu cho mình thôi.

Nhờ việc nhận được học bổng mà tôi không phải đi làm quá nhiều tôi cũng có thể trả được tiền học phí, cuộc sống không có nhiều sức ép , tôi tiết kiệm được tiền để về thăm gia đình hàng năm. Năm 2008 tôi đã đón mẹ và em gái út sang chơi 3 tháng. Và tiếp theo đó là bảo lãnh em gái tôi sang Nhật học.

2 chiếc Bằng Chứng nhận học bổng là sự chứng nhận thành tích cho nỗ lực phấn đấu học tập của tôi thời Du Học Sinh Tự Túc tại Nhật Bản! Nó giúp tôi vượt qua khó khăn của cuộc sống xa nhà để tự lập ở tuổi 20

Quan trọng hơn nữa nó giúp tôi có ước mơ cho tương lai! 

Ước mơ lúc đó của tôi là gì? Và tôi thực hiện nó như thế nào?

Tôi Ước: Tất cả các bạn Du học sinh Việt Nam tại Nhật Bản đều được nhận học bổng như tôi để cuộc sống DHS xa nhà bớt đi sự vất vả, để có thể mơ về một tương lai tươi sáng

Tôi đã thực hiện được Ước mơ thời DHS của mình! Ước mơ là cây cầu nối Việt Nam với Nhật Bản, Ước mơ tìm được học bổng hỗ trợ cho DHS Việt Nam và điều đó tôi thấy mình đang làm rất tốt khi đang cùng HIZASHI nắm chắc trong tay 7 chương trình Học Bổng. 

Tôi là cây cầu nối mang tên HIZASHI 

Và Tôi khẳng định rằng : Các bạn cũng sẽ làm được như thế khi các bạn nghiêm túc với chính bản thân mình và chỉ cần có một ước mơ để có động lực cố gắng.

Hãy Mơ và Phấn Đấu Vì Ước Mơ của Mình các bạn nhé!

TÔI LÀM ĐƯỢC NHẤT ĐỊNH BẠN CŨNG SẼ LÀM ĐƯỢC

Các bạn hãy cùng chúng tôi cố gắng và phấn đấu cho Ước mơ tuổi trẻ nào!

Hãy tự tin cùng chúng tôi bay tới đất nước Nhật Bản thân yêu của chúng ta nhé

HIZASHI luôn phát triển và đồng hành cùng các bạn

HIZASHI đang sở hữu 7 chương trình Học Bổng khác nhau và sẽ còn nhiều hơn nữa trong tương lai. Các bạn hãy tham khảo các chương trình học bổng sau của chúng tôi nhé:

1️⃣Học Bổng Sg Motors

2️⃣Học Bổng Seiho

3️⃣Học Bổng Điều Dưỡng Taiki

4️⃣Học Bổng Điều Dưỡng Zuishyokai

5️⃣Học Bổng YOSHIN

6️⃣Học Bổng Điều Dưỡng YOSHIN

7️⃣Học Bổng Chuyển Đổi Kỹ Sư ChiBa

Chi Mai
Giám đốc Trung tâm đào tạo ngoại ngữ &
tiếng Nhật chuyên ngành HIZASHI
>